Chồng cũ mất đột ngột để lại gần 2 tỷ cho con, ông bà nội đến đòi đúng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của cháu. Con dâu cho;áng v:áng nhưng vẫn trả lại hết. Ông bà ôm tiền về giữa đường thì…
Hơn 10 năm kể từ lúc tôi và chồng cũ ly hôn, bên nhà nội chưa từng hỏi thăm mẹ con tôi lấy một lần. Tôi đến với chồng như thế nào thì rời đi như vậy. Gần như chỉ có hai bàn tay trắng, và thêm 2 đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn nữa.Thỏa thuận lúc ly hôn là mỗi tháng chồng chu cấp 40 triệu cho 2 đứa ăn học. Ở thủ đô đắt đỏ thì nói thật từng ấy tiền không đủ với các con, nên tôi đã quyết định nghỉ làm văn phòng để mở spa riêng. Ngày trước gia đình chồng coi thường tôi vì chỉ làm công ăn lương mỗi tháng 12 triệu, nhà họ giàu nên số tiền ấy chỉ bằng tiền điện nước lặt vặt nọ kia thôi. Mẹ chồng còn cho tôi thêm mỗi tháng hẳn 1 triệu, xong đi khoe khắp nơi là con dâu ăn bám nhà chồng.
Khi đã tự chủ độc lập kinh tế tốt hơn xưa thì tôi cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn. Quan điểm sống và tư duy tình cảm của tôi không còn giống như trước nữa. Tôi cũng thử quen thêm vài người nhưng họ đều than rằng tôi cá tính quá, thẳng thắn và quá sòng phẳng khiến họ không thoải mái khi hẹn hò. Vậy là tôi quyết định độc thân.
Mật khẩu tài khoản anh ấy đã nói cho tôi từ lâu. Hình như chồng cũ biết rõ tình trạng sức khỏe của bản thân nên anh ấy chuẩn bị sẵn rất nhiều thứ. Sau ly hôn tôi vẫn khuyên anh đừng lao lực quá nhiều vào công việc, song chồng cũ nói không có vợ con thì anh chỉ còn biết bận rộn để quên đi nỗi buồn.
Tôi rất tôn trọng anh vì nhân cách cao thượng. Tuy anh ấy không làm tốt trách nhiệm của một người chồng, nhưng mọi thứ khác tôi đều ngưỡng mộ anh. Tôi đã may mắn làm vợ anh trong khoảng thời gian ngắn, cũng từng có những kỷ niệm hạnh phúc khó quên. Khi quyết định chia tay tôi cũng đau khổ lắm. Nhưng tôi cần giải thoát bản thân khỏi những uất ức đè nén từ phía gia đình chồng. Lựa chọn nào thì cũng cần phải hy sinh, thà tôi chọn tự do còn hơn cắn răng ở lại ngôi nhà vô cảm đó.
Tôi giữ gìn số kỷ vật ít ỏi chồng cũ để lại cho các con và khoản tiền anh dành riêng cho chúng. Tôi tưởng thỏa thuận bí mật về chuyện 2 con đi du học chỉ có tôi và chồng cũ biết. Song không hiểu bằng cách nào mà nhà chồng cũ lại phát hiện ra số tiền đó, rồi họ kéo đến tranh giành như trấn lột ngay trong tiệc sinh nhật của con gái lớn.
Chờ đợi mãi mới đến ngày con gái đầu lòng tròn 18 tuổi, tôi đã mời họ hàng bên ngoại và một số bạn bè thân thiết của các con đến dự tiệc tại nhà hàng. Khi chúng tôi đang vui vẻ chụp ảnh kỷ niệm thì bỗng dưng bố mẹ chồng cũ xuất hiện.Họ mang bộ mặt hầm hầm tức giận đến tìm tôi. Mẹ chồng cũ nằng nặc đòi tôi trả lại chiếc thẻ, khẳng định con dâu cũ không có quyền giữ tài sản của con trai quá cố nhà họ.
Dĩ nhiên là tôi không đưa rồi. Tôi bảo ông bà rằng mình có đủ chứng cứ hợp pháp để sở hữu số tiền do chồng cũ đưa, và mục đích của số tiền đó cũng rất minh bạch chứ tôi đâu có tư lợi chút nào. Tôi cũng không hề lừa đảo chồng cũ, bản thỏa thuận nuôi con của chúng tôi được lập khi anh ấy hoàn toàn tỉnh táo. Tôi cũng chưa từng thao túng anh để lấy bất kỳ thứ gì. Lúc rời khỏi nhà chồng tôi chỉ xách mỗi cái vali quần áo và đồ đạc của 2 con, đến vàng cưới với nhẫn cưới tôi còn trả lại đầy đủ cơ mà!
Bố mẹ chồng cũ đuối lý nên giận đỏ cả mặt. Tôi cảm giác như chỉ cần một cái cớ mong manh là họ sẽ đổ lỗi ngay cho tôi, rằng vì tôi nên con trai họ mới mất, vì tôi nên họ mới tán gia bại sản như bây giờ. Bố mẹ tôi lịch sự mời thông gia cũ đi về. Dù sao thì cũng chẳng ai mời họ đến dự tiệc sinh nhật. Chính họ cũng chẳng quan tâm đến cháu gái thì tư cách gì mà đòi tranh số tiền bố lũ trẻ để lại? Trước khi họ rời đi tôi cũng đã nhắc khéo rằng đừng làm gì nóng vội để rồi sau này ân hận. Mẹ chồng chê tôi là thứ không biết điều, rồi bà dọa sẽ đòi lại tiền bằng được.Vì không cam tâm mất tiền tỷ nên từ hôm đó đến nay bố mẹ chồng cũ vẫn liên tục làm phiền. Tôi cứng rắn đáp rằng không bao giờ đưa cho họ. Con gái lớn của tôi đã hoàn thiện hồ sơ đi Úc rồi. Con bé sẽ học ở ngôi trường mà bố nó đã chọn, sống và học tập theo đúng nguyện vọng của bố. Rất nhanh thôi con gái út của tôi cũng sẽ theo chân chị đi xa. Tôi thực sự biết ơn chồng cũ khi anh là một người cha tử tế. Còn người nhà anh thì thôi tôi cạn lời…