Gia đình tôi hí hửng tổ chức 1 đám cưới thật lớn để thu lại tiền mừng. Tôi bàn với gia đình thuê hẳn một nhà hàng sang trọng, dựng rạp phủ kín cả con phố, mời ca sĩ về hát, trang trí xa hoa lộng lẫy.
Từ nhỏ, Hùng đã luôn mơ ước về một đám cưới hoành tráng, linh đình, để ai ai cũng phải trầm trồ. Khi đến tuổi lấy vợ, anh quyết tâm biến giấc mơ đó thành hiện thực. Cưới được Lan – một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, Hùng càng có lý do để tổ chức một đám cưới thật lớn.
Anh bàn với gia đình thuê hẳn một nhà hàng sang trọng, dựng rạp phủ kín cả con phố, mời ca sĩ về hát, trang trí xa hoa lộng lẫy. Tiệc cưới không chỉ có hải sản tươi ngon mà còn rượu ngoại đắt tiền, mong muốn khách khứa đến dự đều phải trầm trồ khen ngợi. Bố mẹ Hùng có chút lo lắng về khoản tiền tổ chức, nhưng anh tự tin:

“Sao… sao lại thế này? Mọi người đâu có biết ý gì cả?!”
Lan thở dài, vỗ vai chồng:
“Anh à, cưới là chuyện vui, mình tổ chức vì hạnh phúc chứ không phải để tính toán lời lỗ. Mình quá kỳ vọng nên mới thất vọng thôi.”
Lúc này, Hùng mới hiểu ra rằng, đám cưới không phải là một cuộc đầu tư. Người ta đến chung vui chứ không phải ai cũng có trách nhiệm “hoàn vốn” cho mình. Và quan trọng hơn, một cuộc hôn nhân hạnh phúc không nằm ở độ hoành tráng của đám cưới, mà ở cách vợ chồng cùng nhau đối diện với thực tế sau đó.
