Chuyển đến nội dung chính

Bố đơn thân bỏ phỏng vấn quan trọng để giúp người lạ. Không ngờ cô ấy là nữ tỷ phú

 Có những lúc, chỉ một lựa chọn nhỏ trong tích tắc cũng có thể thay đổi cả cuộc đời một con người. Hôm ấy, Minh – một ông bố đơn thân ngoài ba mươi – lại đứng trước ngã rẽ như thế.

Sáng nay, Minh chuẩn bị cho một buổi phỏng vấn quan trọng ở một công ty lớn. Đó là cơ hội hiếm hoi sau nhiều tháng thất nghiệp. Anh dậy sớm, lo bữa sáng cho con gái nhỏ tên An, rồi gửi bé sang nhà hàng xóm nhờ trông. Trong lòng Minh nặng trĩu hy vọng, nhưng cũng đầy lo lắng. Anh biết, nếu bỏ lỡ buổi phỏng vấn này, có thể hai cha con sẽ còn phải chật vật thêm nhiều tháng nữa.

Con đường đến trung tâm thành phố hôm ấy đông hơn thường lệ. Minh lái chiếc xe cũ đã theo anh mấy năm nay, vừa đi vừa nhẩm lại những câu trả lời phỏng vấn. Nhưng khi chỉ còn cách công ty khoảng mười phút, anh chợt thấy một chiếc xe sang đỗ ven đường, nắp capo mở toang, khói bốc lên nghi ngút. Bên cạnh, một người phụ nữ dáng vẻ sang trọng loay hoay, vẻ mặt đầy hoảng hốt.

Một thoáng do dự thoáng qua trong đầu Minh: dừng lại giúp hay cứ đi tiếp? Nếu dừng lại, anh chắc chắn sẽ trễ phỏng vấn. Nếu không dừng, lương tâm anh lại không yên. Cả cuộc đời, Minh vẫn dạy con gái rằng: “Khi thấy ai gặp khó, nếu có thể, mình nên giúp”. Vậy thì, nếu hôm nay bỏ qua, anh sẽ dạy con mình điều gì?

Thế là Minh tấp xe vào lề, bước xuống. Người phụ nữ ấy thoáng ngạc nhiên, nhưng ánh mắt ánh lên sự biết ơn.
— “Xe chị bị nóng máy rồi. Để tôi xem thử.”

Minh mở nắp, loay hoay một lát, rồi giúp cô gọi xe cứu hộ. Thấy cô đứng bối rối, anh còn lấy chai nước suối trên xe mình đưa. Mồ hôi lấm tấm trên trán, bộ đồ phỏng vấn đã nhăn nhúm, nhưng anh vẫn cười:
— “Không sao đâu, sẽ ổn thôi.”

Khi cứu hộ đến nơi, Minh nhìn đồng hồ, thở dài. Buổi phỏng vấn chắc chắn đã muộn. Anh chỉ kịp chào rồi vội vã lên xe, phóng đi. Trong gương chiếu hậu, người phụ nữ ấy nhìn theo, ánh mắt như còn điều gì chưa kịp nói.

Anh không biết rằng, quyết định ấy đã mở ra một bước ngoặt lớn trong đời mình.

Khi Minh đến nơi, buổi phỏng vấn đã gần kết thúc. Nhân viên lễ tân chỉ lắc đầu:
— “Xin lỗi anh, ban tuyển dụng đã về rồi. Anh có thể gửi hồ sơ qua email.”

Trên đường về, gió lùa qua cửa kính, thổi tung mái tóc rối bời. Minh thấy lòng trống rỗng. Cơ hội anh chờ đợi đã vuột mất chỉ vì một phút giúp người. Trong đầu anh thoáng hiện câu hỏi: liệu mình có quá dại dột?

Chiều ấy, Minh đón con gái về. Nhìn An tung tăng khoe bài vẽ ở lớp, bao nhiêu uất ức trong lòng anh như tan biến phần nào. Anh cúi xuống, xoa đầu con:
— “Ba không được nhận việc rồi con à.”
— “Sao vậy ba?”
— “Vì ba đi giúp người ta, nên tới muộn.”
— “Nhưng giúp người là việc tốt mà, ba nhỉ?”

Nghe con nói, Minh mỉm cười gượng gạo. Đúng vậy, ít ra anh còn giữ được điều tốt đẹp trong lòng. Nhưng làm người tốt thì có nuôi nổi con không? Câu hỏi ấy cứ day dứt mãi.

Những ngày sau, Minh tiếp tục tìm việc. Tiền tiết kiệm cạn dần. Thỉnh thoảng, anh lại nhớ tới ánh mắt của người phụ nữ hôm ấy – sang trọng, nhưng cũng mang nét cô đơn kỳ lạ. Anh tự hỏi, liệu cô có nghĩ đến anh nữa không, hay anh chỉ là người qua đường?

Cho đến một buổi sáng, khi Minh vừa chuẩn bị bữa sáng cho con thì có người gõ cửa. Một người đàn ông mặc vest lịch sự trao cho anh một phong bì và tấm danh thiếp.
— “Phu nhân của chúng tôi muốn mời anh đến gặp mặt. Đây là địa chỉ.”

Minh ngạc nhiên, chưa kịp hỏi gì thì người đàn ông đã rời đi. Anh mở phong bì: bên trong là một tấm thiệp in tinh xảo, cùng lời mời trang trọng. Người ký tên chính là cô gái hôm ấy.

Trong bộ quần áo đơn giản, Minh đưa con gửi bạn rồi tìm đến địa chỉ ghi trên thiệp. Đó là một biệt thự rộng lớn, sang trọng đến mức anh phải ngỡ ngàng. Người giúp việc dẫn anh vào phòng khách, mùi trà thoang thoảng lan tỏa.

Một lát sau, người phụ nữ hôm trước bước ra. Hôm nay, cô không còn vẻ bối rối, mà mang thần thái tự tin, cuốn hút. Cô mỉm cười:
— “Chào anh Minh. Tôi là Hạ Linh.”

Minh gật đầu, hơi lúng túng. Anh chưa kịp hỏi, thì Hạ Linh nói tiếp:
— “Tôi chưa kịp cảm ơn anh hôm đó. Nếu không có anh, tôi chẳng biết xoay sở thế nào. Tôi vốn không quen nhận ơn người khác, nhưng lần này thì thật sự khác.”

Minh chỉ cười:
— “Chỉ là việc nhỏ thôi mà.”

Hạ Linh nhìn thẳng vào anh, giọng trầm ấm nhưng chắc nịch:
— “Có lẽ anh không biết, tôi là người sáng lập một tập đoàn lớn. Nhiều người gọi tôi là ‘nữ tỷ phú’. Nhưng giàu có đến đâu thì cũng không tránh khỏi lúc yếu đuối. Hôm đó, anh xuất hiện đúng lúc, không chút toan tính. Điều đó quý hơn mọi thứ khác.”

Minh nghe mà ngỡ như chuyện phim. Một tỷ phú? Anh – người đàn ông đang lo từng bữa cơm, lại từng giúp một người như thế.

Hạ Linh chậm rãi đặt trước mặt anh một tập hồ sơ:
— “Tôi biết anh đang tìm việc. Đây là lời mời làm việc tại công ty tôi. Tôi không chọn anh vì thương hại, mà vì tôi tin một người có tấm lòng như anh sẽ làm được việc lớn. Ngoài ra, công ty có chế độ đặc biệt cho nhân viên đơn thân nuôi con nhỏ. Tôi nghĩ điều này sẽ giúp anh yên tâm hơn.”

Minh sững sờ. Bao ngày bế tắc dường như mở ra lối thoát. Anh nhớ lại giây phút dừng xe hôm đó, nhớ lời con gái: “Giúp người là việc tốt mà, ba nhỉ?”.

Đúng vậy, làm điều tốt có khi không mang lại kết quả ngay, nhưng rồi sẽ đến lúc, nó quay trở lại, theo cách mà ta không ngờ tới.

Có thể bạn quan tâm

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đi công tác 1 tuần nên gửi con gái sang nhà ông nội nhưng hôm nào gọi về con cũng bảo sợ. Vừa xong việc tôi lập tức phi về đón ngay, bước vào nhà thì chết đứng khi thấy bố đang nằm trên sofa còn con gái tôi đang…

  Thấy tiếng người cười cười nói nói trong bếp, tôi lao vào xem thì bất ngờ. Tôi lấy chồng khá sớm, khi ấy mới 20 tuổi chưa có công ăn việc làm gì cả. Lấy chồng xong tôi sinh ngay 1 bé gái năm 21 tuổi và ở nhà chăm sóc con, cơm nước cho chồng suốt 3 năm liền. Trong khoảng thời gian ấy, tôi cũng khao khát được đi làm nhưng chồng không cho, anh nói một mình anh có thể gánh vác được kinh tế nên việc của người mẹ, người phụ nữ như tôi là chỉ cần an tâm ở nhà sinh đẻ và nuôi con. Vậy nên khi con lớn được 3 tuổi tôi sinh thêm 1 bé nữa để nuôi một thể. Cái gì cũng có cái giá của nó, trong khi tôi ngập đầu vào bỉm sữa, bếp núc, quần áo lúc nào cũng hôi rình, luộm thuộm thì chồng tôi bảnh bao, nước hoa thơm phức. Vậy nên chán nhau cũng là lẽ thường tình. Khi con lớn lên 5 tuổi cũng là lúc anh có người mới bên ngoài và về đòi ly hôn với tôi. Lúc đó trong người tôi không có một xu dính túi làm lại cuộc đời mới cảm thấy hối hận. Dẫu vậy thương con nhỏ còn bé quá mới chỉ 2 tuổi n...

Chính thức: Tạm biệt Hoàng Hường

  Trước những phát ngôn gây xúc phạm của bà Hoàng Thị Hường, Sở Văn hóa thể thao và du lịch tỉnh Hà Giang vừa có văn bản đề nghị xử lý. Trước đó, nữ doanh nhân cũng từng gây tranh cãi trên mạng xã hội vì có nhiều phát ngôn không chuẩn mực. Mới đây, nữ doanh nhân Hoàng Hường (Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Dược phẩm Hoàng Hường) vừa bị cơ quan chức năng tỉnh Hà Giang đề nghị xem xét, xử lý vì có phát ngôn xúc phạm đến món ăn truyền thống của đồng bào dân tộc. Nữ doanh nhân Hoàng Hường. Cụ thể, vào tháng 2/2023, bà Thào Thị Mua (trú tại xóm Chúng Pả A, xã Phó Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang) đã làm đơn phản ánh về việc doanh nhân Hoàng Hường lên mạng xã hội livestream nói mèn mén là cám lợn, là món ăn giải nghiệp. Theo phản ánh của bà Mua, trong phiên livestream ngày 6/2/2023 trên Tiktok, bà Hường đã có những lời nói xúc phạm lớn đến nhân phẩm và danh dự những người dân bán hàng và làm dịch vụ hoa cho du khách thuê chụp ảnh tại dốc Thẩm Mã (Hà Giang), gọi họ là “những kẻ ăn xin”. Do đó,...

Bồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

    Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ trách nhiệm với gia đình. Sau đó, Linh có thai và muốn tôi có trách nhiệm với cô ấy. Tôi cũng không từ chối, nhẫn nại chăm sóc Linh suốt thời gian mang bầu. Tới ngày nhân tình đi đẻ, tôi nói dối với vợ là đi công tác để đến chăm sóc cô ấy.             Tôi biết mình là tên đàn ông tham lam, ích kỷ. Dù tôi đã có vợ con nhưng khi thấy người yêu cũ yếu đuối ngã vào lòng mình, tôi đã đánh mất lý trí. Tôi từng có mối tình sâu đậm với Linh nhưng không có cái kết đẹp, cả hai chia tay trong tiếc nuối. Chúng tôi lần lượt lập gia đình. Tôi lấy vợ và sinh được hai con xinh xắn. Tôi không yêu vợ nhiều như từng yêu Linh, nhưng tôi cũng có tình cảm dành cho vợ. Khi Linh ly hôn chồng rồi quay về tìm tôi, tôi đã mềm lòng trước dáng vẻ yếu đuối của cô ấy một thân một mình nuôi con. Nhưng tôi cũng không muốn ly hôn vợ, cô ấy luôn là người vợ tốt. Tôi dùng dằng giữa hai mối quan hệ. Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ t...

Tôi trót dại nên m:ang th:ai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi 1 phong thư, chỉ với 3 dòng thư mà tôi ch:ết lặ:ng…

  Tôi trót dại nên mang thai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi một phong thư, chỉ với ba dòng thư mà tôi chết lặng… Tôi tên là Hà, năm nay đã 41 tuổi. Nếu ai nhìn vào cuộc sống hiện tại của tôi—một người phụ nữ độc thân, sống một mình trong căn nhà nhỏ cuối ngõ với một tiệm may đầm nhỏ ở thị xã—sẽ không thể hình dung rằng tôi từng trải qua một biến cố lớn đến vậy ở tuổi 17. Năm ấy, tôi đang học lớp 11. Tôi vốn là học sinh giỏi văn, hiền lành, ngoan ngoãn. Gia đình không khá giả nhưng bố mẹ thương tôi lắm. Mọi thứ sẽ vẫn yên bình nếu tôi không dại dột dấn thân vào một cuộc tình vụng trộm với anh Trung—người cùng xã, hơn tôi 5 tuổi, vừa đi nghĩa vụ về. Anh Trung không tệ. Anh từng là ước mơ đầu đời của tôi: cao ráo, có vẻ từng trải, lại ăn nói nhẹ nhàng. Những buổi tối trốn học thêm để gặp nhau, những lời hứa hẹn, tôi tin tất cả. Cho đến ngày tôi phát hiện mình trễ kinh gần 2 tháng. T...

Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến...

  Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến… Vợ tôi mới sinh được 2 con đã bỏ nhà đi biệt tăm mấy tháng nay (vợ tôi sinh đôi). Tôi phát hiện vợ tôi đang ở với một người đàn ông ở tỉnh khác. Vợ bỏ đi không có trách nhiệm với con, tôi phải làm gì? – Ảnh minh họa: NGỌC THÀNH Tôi và vợ có giấy đăng ký kết hôn và chưa ra tòa ly hôn. Tôi phải làm gì để vợ tôi phải có trách nhiệm với 2 con còn quá nhỏ? Một bạn đọc gửi câu hỏi tới  Tuổi Trẻ Online . – Luật sư Tào Văn Dũng (Đoàn luật sư TP.HCM) trả lời: Theo quy định tại điểm c, khoản 2, điều 5 Luật Hôn nhân gia đình năm 2014, một trong những hành vi bị cấm là: “Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ”. Trường hợp của gia đình anh là vợ chồng đã...