Chuyển đến nội dung chính

Mẹ chồng thấy tôi mua cua về cho nhà ngoại liền xỉa xói “thóc đâu mà toàn đi đãi gà rừng”, mẹ chồng thì chưa được miếng nào toàn đem về nhà ngoại

 

Buổi chiều ấy, tôi đi làm về, ngang qua chợ thấy có mẻ cua đồng tươi rói, nhớ tới lời mẹ đẻ dặn dạo này bà thèm ăn riêu cua, tôi liền mua một túi mang về. Trong đầu nghĩ đơn giản: mai chủ nhật, tôi gửi về quê biếu mẹ, coi như chút tấm lòngVừa bước vào bếp, mẹ chồng đang nhặt rau liền liếc mắt nhìn túi cua, giọng chua chát: Ối giời, thóc đâu mà toàn đi đãi gà rừng thế hả? Mẹ chồng thì chưa được miếng nào, toàn đem về nhà ngoại!

Tôi sững lại, đỏ mặt. Chồng ngồi trong phòng khách nghe thấy nhưng giả vờ cắm cúi vào điện thoại. Tôi cắn môi, cố nhã nhặn:

– Mẹ ạ, cua này con mua cho mẹ đẻ con. Dạo này bà yếu, chẳng ăn uống được gì…– Thế còn tao? – Mẹ chồng đập mạnh nắm rau xuống thau nước, giọng gắt gỏng – Tao cũng là mẹ, sao không thấy mày mua cho tao miếng nào? Hay là chỉ có mỗi mẹ đẻ mới là mẹ, còn tao chỉ để hầu hạ?

Lời bà nói như xát muối. Tôi lúng túng:

– Con đâu có ý đó… Con vẫn nấu ăn, giặt giũ, chăm sóc cả nhà mình mà.

– Nấu ăn? Giặt giũ? – Bà cười khẩy – Đấy là bổn phận làm dâu! Tao chẳng cần cái kiểu tình nghĩa bằng… dăm ba con cua này đâu!

Không khí trong bếp đặc quánh. Tôi thấy cổ họng nghẹn ứ, vừa uất vừa tủi. Tôi chỉ muốn hét lên rằng từ ngày về làm dâu, đồng lương ít ỏi tôi luôn lo cho nhà chồng: điện, nước, cơm áo… chưa từng để thiếu. Vậy mà chỉ vì túi cua biếu mẹ đẻ, bà lại lôi ra chì chiết, xỉa xói.Đêm đó, tôi nằm quay mặt vào tường, nước mắt ướt gối. Chồng khẽ thở dài, ôm vai tôi:

– Thôi… em đừng để bụng. Tính mẹ vốn thế.

Tôi cười nhạt. Vốn thế ư? Một câu vốn thế liệu có xóa được bao nhiêu vết thương trong lòng tôi? Tôi không sợ khổ, nhưng tôi sợ nhất là cái cảnh phải sống giữa sự so đo, ghen ghét của chính người mà tôi gọi là “mẹ”.

Trong bóng tối, câu nói của mẹ chồng cứ văng vẳng: “Thóc đâu mà toàn đi đãi gà rừng…” – từng chữ như lưỡi dao cắt vào lòng.

Một buổi tối cuối tuần, tôi đang nấu cơm thì điện thoại reo dồn dập. Đầu dây bên kia, em gái khóc nấc:– Chị ơi, mẹ ngất phải đưa đi viện rồi! Bác sĩ bảo bị thiếu máu cơ tim, cần nằm điều trị dài ngày…

Tôi run rẩy đánh rơi cả cái muôi, vội vàng sắp xếp ít đồ để về quê. Vừa xách túi ra cửa, mẹ chồng đã chặn lại, giọng đầy khó chịu:

– Đi đâu mà hớt hải thế?

– Mẹ… mẹ con đang cấp cứu, con phải về ngay.

Mặt bà sầm xuống:– Lại về ngoại! Nhà này có việc gì thì chẳng thấy gấp, cứ động tý là lao về bên ấy. Mày xem, tiền nong thì chẳng dư, đi đi về về thế này, rồi lại mang hết của cải về cho nhà ngoại thôi!

Tôi nghẹn ngào:

– Mẹ ơi, mẹ con đang nguy kịch…

– Nguy kịch thì còn có em trai, em gái mày lo. Ở đây mày là dâu, là vợ, phải ở nhà chăm chồng chăm con, chứ đâu phải cái gì cũng ôm lấy nhà ngoại!

Tôi cắn chặt môi, lòng như lửa đốt. Trong phòng khách, chồng tôi ngồi im, mặt cúi gằm, không nói một lời. Tôi nhìn anh, mong anh lên tiếng, nhưng anh chỉ khẽ thở dài rồi đứng dậy đi vào phòng, bỏ mặc tôi đối diện với mẹ anh.

Lúc đó, tôi chợt hiểu: tôi chỉ có thể tự quyết định cho mình.

Tôi siết chặt quai túi, nhìn thẳng vào mắt mẹ chồng, giọng run nhưng dứt khoát:

– Con là dâu của mẹ, nhưng con cũng là con của mẹ đẻ con. Bây giờ mẹ con nằm giữa sự sống và cái chết, con không thể quay lưng. Con xin lỗi mẹ, nhưng con phải về.

Nói rồi, tôi bước thẳng ra cửa, mặc cho phía sau tiếng mẹ chồng xỉa xói vang lên chan chát.

Trên chuyến xe về quê trong đêm tối, tôi ôm chặt chiếc túi nhỏ, nước mắt chảy dài. Tôi không biết khi trở lại nhà chồng, sóng gió gì đang chờ, nhưng lúc này, tôi chỉ có một nỗi sợ duy nhất: sợ không kịp gặp mẹ lần cuối.

Có thể bạn quan tâm

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đi công tác 1 tuần nên gửi con gái sang nhà ông nội nhưng hôm nào gọi về con cũng bảo sợ. Vừa xong việc tôi lập tức phi về đón ngay, bước vào nhà thì chết đứng khi thấy bố đang nằm trên sofa còn con gái tôi đang…

  Thấy tiếng người cười cười nói nói trong bếp, tôi lao vào xem thì bất ngờ. Tôi lấy chồng khá sớm, khi ấy mới 20 tuổi chưa có công ăn việc làm gì cả. Lấy chồng xong tôi sinh ngay 1 bé gái năm 21 tuổi và ở nhà chăm sóc con, cơm nước cho chồng suốt 3 năm liền. Trong khoảng thời gian ấy, tôi cũng khao khát được đi làm nhưng chồng không cho, anh nói một mình anh có thể gánh vác được kinh tế nên việc của người mẹ, người phụ nữ như tôi là chỉ cần an tâm ở nhà sinh đẻ và nuôi con. Vậy nên khi con lớn được 3 tuổi tôi sinh thêm 1 bé nữa để nuôi một thể. Cái gì cũng có cái giá của nó, trong khi tôi ngập đầu vào bỉm sữa, bếp núc, quần áo lúc nào cũng hôi rình, luộm thuộm thì chồng tôi bảnh bao, nước hoa thơm phức. Vậy nên chán nhau cũng là lẽ thường tình. Khi con lớn lên 5 tuổi cũng là lúc anh có người mới bên ngoài và về đòi ly hôn với tôi. Lúc đó trong người tôi không có một xu dính túi làm lại cuộc đời mới cảm thấy hối hận. Dẫu vậy thương con nhỏ còn bé quá mới chỉ 2 tuổi n...

Chính thức: Tạm biệt Hoàng Hường

  Trước những phát ngôn gây xúc phạm của bà Hoàng Thị Hường, Sở Văn hóa thể thao và du lịch tỉnh Hà Giang vừa có văn bản đề nghị xử lý. Trước đó, nữ doanh nhân cũng từng gây tranh cãi trên mạng xã hội vì có nhiều phát ngôn không chuẩn mực. Mới đây, nữ doanh nhân Hoàng Hường (Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Dược phẩm Hoàng Hường) vừa bị cơ quan chức năng tỉnh Hà Giang đề nghị xem xét, xử lý vì có phát ngôn xúc phạm đến món ăn truyền thống của đồng bào dân tộc. Nữ doanh nhân Hoàng Hường. Cụ thể, vào tháng 2/2023, bà Thào Thị Mua (trú tại xóm Chúng Pả A, xã Phó Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang) đã làm đơn phản ánh về việc doanh nhân Hoàng Hường lên mạng xã hội livestream nói mèn mén là cám lợn, là món ăn giải nghiệp. Theo phản ánh của bà Mua, trong phiên livestream ngày 6/2/2023 trên Tiktok, bà Hường đã có những lời nói xúc phạm lớn đến nhân phẩm và danh dự những người dân bán hàng và làm dịch vụ hoa cho du khách thuê chụp ảnh tại dốc Thẩm Mã (Hà Giang), gọi họ là “những kẻ ăn xin”. Do đó,...

Bồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

    Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ trách nhiệm với gia đình. Sau đó, Linh có thai và muốn tôi có trách nhiệm với cô ấy. Tôi cũng không từ chối, nhẫn nại chăm sóc Linh suốt thời gian mang bầu. Tới ngày nhân tình đi đẻ, tôi nói dối với vợ là đi công tác để đến chăm sóc cô ấy.             Tôi biết mình là tên đàn ông tham lam, ích kỷ. Dù tôi đã có vợ con nhưng khi thấy người yêu cũ yếu đuối ngã vào lòng mình, tôi đã đánh mất lý trí. Tôi từng có mối tình sâu đậm với Linh nhưng không có cái kết đẹp, cả hai chia tay trong tiếc nuối. Chúng tôi lần lượt lập gia đình. Tôi lấy vợ và sinh được hai con xinh xắn. Tôi không yêu vợ nhiều như từng yêu Linh, nhưng tôi cũng có tình cảm dành cho vợ. Khi Linh ly hôn chồng rồi quay về tìm tôi, tôi đã mềm lòng trước dáng vẻ yếu đuối của cô ấy một thân một mình nuôi con. Nhưng tôi cũng không muốn ly hôn vợ, cô ấy luôn là người vợ tốt. Tôi dùng dằng giữa hai mối quan hệ. Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ t...

Tôi trót dại nên m:ang th:ai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi 1 phong thư, chỉ với 3 dòng thư mà tôi ch:ết lặ:ng…

  Tôi trót dại nên mang thai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi một phong thư, chỉ với ba dòng thư mà tôi chết lặng… Tôi tên là Hà, năm nay đã 41 tuổi. Nếu ai nhìn vào cuộc sống hiện tại của tôi—một người phụ nữ độc thân, sống một mình trong căn nhà nhỏ cuối ngõ với một tiệm may đầm nhỏ ở thị xã—sẽ không thể hình dung rằng tôi từng trải qua một biến cố lớn đến vậy ở tuổi 17. Năm ấy, tôi đang học lớp 11. Tôi vốn là học sinh giỏi văn, hiền lành, ngoan ngoãn. Gia đình không khá giả nhưng bố mẹ thương tôi lắm. Mọi thứ sẽ vẫn yên bình nếu tôi không dại dột dấn thân vào một cuộc tình vụng trộm với anh Trung—người cùng xã, hơn tôi 5 tuổi, vừa đi nghĩa vụ về. Anh Trung không tệ. Anh từng là ước mơ đầu đời của tôi: cao ráo, có vẻ từng trải, lại ăn nói nhẹ nhàng. Những buổi tối trốn học thêm để gặp nhau, những lời hứa hẹn, tôi tin tất cả. Cho đến ngày tôi phát hiện mình trễ kinh gần 2 tháng. T...

Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến...

  Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến… Vợ tôi mới sinh được 2 con đã bỏ nhà đi biệt tăm mấy tháng nay (vợ tôi sinh đôi). Tôi phát hiện vợ tôi đang ở với một người đàn ông ở tỉnh khác. Vợ bỏ đi không có trách nhiệm với con, tôi phải làm gì? – Ảnh minh họa: NGỌC THÀNH Tôi và vợ có giấy đăng ký kết hôn và chưa ra tòa ly hôn. Tôi phải làm gì để vợ tôi phải có trách nhiệm với 2 con còn quá nhỏ? Một bạn đọc gửi câu hỏi tới  Tuổi Trẻ Online . – Luật sư Tào Văn Dũng (Đoàn luật sư TP.HCM) trả lời: Theo quy định tại điểm c, khoản 2, điều 5 Luật Hôn nhân gia đình năm 2014, một trong những hành vi bị cấm là: “Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ”. Trường hợp của gia đình anh là vợ chồng đã...