Chuyển đến nội dung chính

Mượn điện thoại của chồng để chuyển lương cho cô giúp việc, không ngờ tin nhắn phản hồi vỏn vẹn 4 từ khiến tôi lạnh người

 

span data-end="171" data-start="138" style="box-sizing: inherit; font-weight: 700; max-width: none;">Tin nhắn khiến tôi lạnh ngườiTôi vốn chẳng bao giờ động vào điện thoại của chồng. Anh Nam – chồng tôi – làm kinh doanh, công việc suốt ngày gắn liền với điện thoại, khách hàng gọi liên tục. Nhưng hôm ấy, trùng hợp tôi cần chuyển khoản tiền lương cho cô giúp việc Hạnh mà điện thoại mình hết pin. Thấy máy của chồng để trên bàn, tôi nghĩ đơn giản: “Mượn tạm vài phút thôi.”

Tôi mở ứng dụng ngân hàng, nhập số tài khoản của Hạnh rồi chuyển tiền. Nhưng do quên lưu danh bạ, tôi phải vào Zalo để tìm lại. Khi gõ chữ “Hạnh”, lập tức hiện ra tài khoản của cô ấy – trùng với ảnh đại diện tôi vẫn thấy hằng ngày. Tôi không để ý nhiều, chỉ copy số.

Vừa gửi tiền xong, màn hình rung lên. Một tin nhắn từ chính Hạnh hiện ngay trên khung chat:“Anh nhớ khóa cửa phòng kỹ, kẻo chị ấy biết thì chết.”

Tôi chết sững. Toàn thân lạnh toát, tim đập dồn dập. Trong một giây, tôi tưởng mình hoa mắt. Nhưng dòng chữ vẫn ở đó, rành rành.

Tôi nhìn quanh căn nhà yên ắng, tai ù đi. Cảm giác như vừa bị ai đó tát thẳng mặt. Tại sao cô ta lại nhắn cho chồng tôi như thế? “Chị ấy” trong câu kia… chẳng phải chính là tôi sao?

Tôi lập cập nhắn lại, giả vờ là chồng:
– Em nói gì vậy?

Chỉ vài giây sau, tin nhắn tới:
– Hôm nay anh lạ quá, không định qua với em à?Tôi buông điện thoại, cả người run lẩy bẩy. Bao nhiêu hình ảnh vụn vỡ xâu chuỗi lại: lần Nam viện cớ tăng ca, lần Hạnh đi chợ về muộn, những ánh mắt lén lút tôi vô tình bắt gặp… Tất cả như những mảnh ghép khủng khiếp bỗng lắp vừa khít.

Chiều hôm đó, khi Nam về, tôi cố tỏ ra bình thường. Nhưng trong lòng, nỗi nghi ngờ ngùn ngụt. Anh ăn cơm ngon lành, nói cười với con, chẳng biết vợ mình đang dằn vặt thế nào.

Đêm, khi Nam ngủ say, tôi mở lại điện thoại. Phần lớn tin nhắn đã bị xóa, nhưng vẫn còn vài dòng sót lại:
– “Mai em nấu canh cá nhé, anh thích mà.”
– “Anh đi rồi em nhớ lắm.”

Mắt tôi nhòe đi. Hạnh – người mà tôi tin tưởng để gửi gắm cả căn nhà, con cái – lại nhắn cho chồng mình như thế.

Sáng hôm sau, tôi gọi Hạnh lên phòng. Cô ta thoáng giật mình khi thấy tôi cầm điện thoại của Nam. Tôi hỏi thẳng:
– Em với chồng chị… có chuyện gì?Ban đầu, Hạnh cúi đầu im lặng. Nhưng rồi cô ta ngẩng lên, đôi môi nhếch cười:

– Chị nghĩ sao? Một người đàn ông mạnh mẽ, ga lăng như anh Nam, liệu có chịu nổi sự lạnh nhạt, quản lý khắt khe của chị không?

Tôi sững sờ, bàn tay run rẩy tát cô ta một cái. Nhưng Hạnh chỉ cười khẩy, bỏ xuống nhà thu dọn đồ.

Tối hôm ấy, tôi đưa toàn bộ tin nhắn cho Nam xem. Anh bàng hoàng, nhưng vội vàng thanh minh:
– Em hiểu lầm rồi! Anh chỉ đùa thôi, anh chưa từng làm gì quá giới hạn.

– Đùa ư? – Tôi gào lên, nước mắt trào ra. – Đùa kiểu “khóa cửa phòng kẻo chị ấy biết”? Anh coi tôi là trò cười sao?

Con trai tôi òa khóc trong phòng bên. Tôi ôm con, lòng quặn thắt.Mâu thuẫn gia đình nổ ra dữ dội. Tôi dọn đồ về nhà mẹ đẻ, Nam gọi hàng chục cuộc nhưng tôi không bắt máy. Ba ngày sau, Hạnh rời khỏi nhà, để lại một mẩu giấy: “Em đi rồi, giờ anh chị muốn thế nào tùy. Nhưng đừng trách em nói thật: anh Nam là người chủ động trước.”

Tôi cầm tờ giấy, nước mắt lăn dài. Khi Nam đến tìm, anh quỳ xuống trước mặt tôi và con:
– Anh sai rồi. Anh thề chưa từng phản bội em bằng hành động, nhưng anh biết, chỉ tin nhắn thôi cũng đã giết chết niềm tin của em. Anh sẵn sàng làm mọi cách để bù đắp.

Tôi lặng im. Lòng tin đã vỡ, nhưng tôi nghĩ đến con. Nó cần một gia đình. Sau nhiều đêm suy tính, tôi đồng ý cho Nam cơ hội – nhưng là ly thân ba tháng. Trong thời gian đó, anh phải chứng minh sự thay đổi.

Ba tháng ấy, Nam thực sự khác. Anh tự tay chăm con, đi làm về sớm, chia sẻ việc nhà, không còn giấu giếm điện thoại. Tôi dần thấy anh kiên trì, nhưng trong tim, vết nứt vẫn còn đó.

Khi trở về nhà, tôi nói rõ:
– Em không thể quên được cảm giác lạnh người hôm ấy, nhưng nếu anh thực sự muốn giữ gia đình, hãy cho em thêm thời gian. Tin tưởng không dễ hồi sinh, nhưng nếu anh đủ chân thành, em sẽ thử.

Nam gật đầu, mắt rưng rưng. Còn tôi, nhìn con trai vui vẻ nắm tay bố mẹ, lòng vừa đau vừa hy vọng.

Câu chuyện bắt đầu từ một lần mượn điện thoại, một tin nhắn bất ngờ, nhưng nó đã khiến tôi hiểu: trong hôn nhân, không có chỗ cho những trò “đùa” qua lại với người thứ ba. Vì đôi khi, chỉ một câu nhắn thôi, cũng đủ biến hạnh phúc thành vực thẳm

Có thể bạn quan tâm

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đi công tác 1 tuần nên gửi con gái sang nhà ông nội nhưng hôm nào gọi về con cũng bảo sợ. Vừa xong việc tôi lập tức phi về đón ngay, bước vào nhà thì chết đứng khi thấy bố đang nằm trên sofa còn con gái tôi đang…

  Thấy tiếng người cười cười nói nói trong bếp, tôi lao vào xem thì bất ngờ. Tôi lấy chồng khá sớm, khi ấy mới 20 tuổi chưa có công ăn việc làm gì cả. Lấy chồng xong tôi sinh ngay 1 bé gái năm 21 tuổi và ở nhà chăm sóc con, cơm nước cho chồng suốt 3 năm liền. Trong khoảng thời gian ấy, tôi cũng khao khát được đi làm nhưng chồng không cho, anh nói một mình anh có thể gánh vác được kinh tế nên việc của người mẹ, người phụ nữ như tôi là chỉ cần an tâm ở nhà sinh đẻ và nuôi con. Vậy nên khi con lớn được 3 tuổi tôi sinh thêm 1 bé nữa để nuôi một thể. Cái gì cũng có cái giá của nó, trong khi tôi ngập đầu vào bỉm sữa, bếp núc, quần áo lúc nào cũng hôi rình, luộm thuộm thì chồng tôi bảnh bao, nước hoa thơm phức. Vậy nên chán nhau cũng là lẽ thường tình. Khi con lớn lên 5 tuổi cũng là lúc anh có người mới bên ngoài và về đòi ly hôn với tôi. Lúc đó trong người tôi không có một xu dính túi làm lại cuộc đời mới cảm thấy hối hận. Dẫu vậy thương con nhỏ còn bé quá mới chỉ 2 tuổi n...

Chính thức: Tạm biệt Hoàng Hường

  Trước những phát ngôn gây xúc phạm của bà Hoàng Thị Hường, Sở Văn hóa thể thao và du lịch tỉnh Hà Giang vừa có văn bản đề nghị xử lý. Trước đó, nữ doanh nhân cũng từng gây tranh cãi trên mạng xã hội vì có nhiều phát ngôn không chuẩn mực. Mới đây, nữ doanh nhân Hoàng Hường (Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Dược phẩm Hoàng Hường) vừa bị cơ quan chức năng tỉnh Hà Giang đề nghị xem xét, xử lý vì có phát ngôn xúc phạm đến món ăn truyền thống của đồng bào dân tộc. Nữ doanh nhân Hoàng Hường. Cụ thể, vào tháng 2/2023, bà Thào Thị Mua (trú tại xóm Chúng Pả A, xã Phó Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang) đã làm đơn phản ánh về việc doanh nhân Hoàng Hường lên mạng xã hội livestream nói mèn mén là cám lợn, là món ăn giải nghiệp. Theo phản ánh của bà Mua, trong phiên livestream ngày 6/2/2023 trên Tiktok, bà Hường đã có những lời nói xúc phạm lớn đến nhân phẩm và danh dự những người dân bán hàng và làm dịch vụ hoa cho du khách thuê chụp ảnh tại dốc Thẩm Mã (Hà Giang), gọi họ là “những kẻ ăn xin”. Do đó,...

Bồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

    Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ trách nhiệm với gia đình. Sau đó, Linh có thai và muốn tôi có trách nhiệm với cô ấy. Tôi cũng không từ chối, nhẫn nại chăm sóc Linh suốt thời gian mang bầu. Tới ngày nhân tình đi đẻ, tôi nói dối với vợ là đi công tác để đến chăm sóc cô ấy.             Tôi biết mình là tên đàn ông tham lam, ích kỷ. Dù tôi đã có vợ con nhưng khi thấy người yêu cũ yếu đuối ngã vào lòng mình, tôi đã đánh mất lý trí. Tôi từng có mối tình sâu đậm với Linh nhưng không có cái kết đẹp, cả hai chia tay trong tiếc nuối. Chúng tôi lần lượt lập gia đình. Tôi lấy vợ và sinh được hai con xinh xắn. Tôi không yêu vợ nhiều như từng yêu Linh, nhưng tôi cũng có tình cảm dành cho vợ. Khi Linh ly hôn chồng rồi quay về tìm tôi, tôi đã mềm lòng trước dáng vẻ yếu đuối của cô ấy một thân một mình nuôi con. Nhưng tôi cũng không muốn ly hôn vợ, cô ấy luôn là người vợ tốt. Tôi dùng dằng giữa hai mối quan hệ. Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ t...

Tôi trót dại nên m:ang th:ai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi 1 phong thư, chỉ với 3 dòng thư mà tôi ch:ết lặ:ng…

  Tôi trót dại nên mang thai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi một phong thư, chỉ với ba dòng thư mà tôi chết lặng… Tôi tên là Hà, năm nay đã 41 tuổi. Nếu ai nhìn vào cuộc sống hiện tại của tôi—một người phụ nữ độc thân, sống một mình trong căn nhà nhỏ cuối ngõ với một tiệm may đầm nhỏ ở thị xã—sẽ không thể hình dung rằng tôi từng trải qua một biến cố lớn đến vậy ở tuổi 17. Năm ấy, tôi đang học lớp 11. Tôi vốn là học sinh giỏi văn, hiền lành, ngoan ngoãn. Gia đình không khá giả nhưng bố mẹ thương tôi lắm. Mọi thứ sẽ vẫn yên bình nếu tôi không dại dột dấn thân vào một cuộc tình vụng trộm với anh Trung—người cùng xã, hơn tôi 5 tuổi, vừa đi nghĩa vụ về. Anh Trung không tệ. Anh từng là ước mơ đầu đời của tôi: cao ráo, có vẻ từng trải, lại ăn nói nhẹ nhàng. Những buổi tối trốn học thêm để gặp nhau, những lời hứa hẹn, tôi tin tất cả. Cho đến ngày tôi phát hiện mình trễ kinh gần 2 tháng. T...

Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến...

  Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến… Vợ tôi mới sinh được 2 con đã bỏ nhà đi biệt tăm mấy tháng nay (vợ tôi sinh đôi). Tôi phát hiện vợ tôi đang ở với một người đàn ông ở tỉnh khác. Vợ bỏ đi không có trách nhiệm với con, tôi phải làm gì? – Ảnh minh họa: NGỌC THÀNH Tôi và vợ có giấy đăng ký kết hôn và chưa ra tòa ly hôn. Tôi phải làm gì để vợ tôi phải có trách nhiệm với 2 con còn quá nhỏ? Một bạn đọc gửi câu hỏi tới  Tuổi Trẻ Online . – Luật sư Tào Văn Dũng (Đoàn luật sư TP.HCM) trả lời: Theo quy định tại điểm c, khoản 2, điều 5 Luật Hôn nhân gia đình năm 2014, một trong những hành vi bị cấm là: “Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ”. Trường hợp của gia đình anh là vợ chồng đã...