Chuyển đến nội dung chính

Tôi vác bụng bầu sắp sinh vào viện một mình còn chồng thì bận đi đánh pickleball

 

Tôi bụng bầu vượt mặt, từng cơn đau thắt lại khiến mắt hoa lên. Nửa đêm, nước ối vỡ, tôi lật đật gọi cho chồng. Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười ồn ào và tiếng giày trượt trên sân:“Em tự bắt taxi đi viện đi, tối nay anh có trận pickleball quan trọng, không thể bỏ lỡ.”

Tôi chết lặng. Trận đấu quan trọng hơn cả vợ con sắp sinh sao? Bàn tay run rẩy, tôi gắng gượng ôm bụng, một mình lê ra đường bắt xe. Từng cú xóc của chiếc taxi như xé toạc bụng tôi, mồ hôi chảy ướt áo.

Đến bệnh viện, bác sĩ gấp rút đưa tôi vào phòng sinh. Tôi nghe tiếng họ hô hoán:“Nhanh lên, tim thai yếu rồi!”

Trong cơn mê man, nước mắt tôi lăn dài. Người chồng đáng lẽ phải nắm tay tôi lúc này, lại đang vung vợt ngoài sân. Điện thoại của anh reo liên tục, không phải hỏi han tôi, mà là tin nhắn từ nhóm bạn: “Điểm số bao nhiêu rồi?”

Tiếng bác sĩ vang dội trong tai tôi:

“Nhanh lên, tim thai yếu rồi!”

Tôi hoảng loạn, tay run rẩy vơ lấy điện thoại gọi cho chồng. Màn hình sáng lên, chuông đổ dài, nhưng đầu dây bên kia chỉ có tiếng hò hét và tiếng bóng đập chan chát. Tôi cố gọi thêm lần nữa, rồi lần nữa, nhưng anh vẫn không bắt máy.“Bác sĩ… gọi chồng tôi giúp với, tôi… tôi sợ lắm…” – giọng tôi nghẹn lại, vừa đau vừa tủi.

Bác sĩ liếc nhìn tôi, gương mặt nghiêm trọng:

“Không kịp đâu, phải cấp cứu ngay!”

Trong ánh đèn lạnh lẽo, tôi bị đẩy thẳng vào phòng mổ. Tiếng dao kéo loảng xoảng, tiếng máy monitor kêu dồn dập, từng nhịp tim con yếu ớt như đang giằng co giữa sự sống và cái chết.

Còn tôi, nằm trên bàn mổ, nước mắt ứa ra. Người đàn ông gọi là chồng, trong giây phút tôi đối diện cửa tử, vẫn mải mê với trái bóng nhựa, chẳng hề biết vợ con mình đang ở ranh giới sống còn.Ca mổ kết thúc, tiếng khóc yếu ớt của con vang lên trong căn phòng trắng toát. Tôi nằm thiếp đi, người kiệt quệ, chỉ còn cảm nhận được giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má – vừa vì hạnh phúc con đã kịp giữ được mạng sống, vừa vì tủi hờn đến quặn thắt.

Cửa phòng bật mở. Chồng tôi xuất hiện, vẫn mặc nguyên bộ đồ thể thao, mồ hôi còn nhễ nhại, trên cổ vẫn đeo chiếc khăn lau dở. Anh hớt hải bước vào, nhưng nét mặt lại chẳng phải lo lắng, mà như vừa chiến thắng một trận lớn:

“Anh về rồi đây! Em không biết đâu, hôm nay anh đánh hay lắm, cả đội vỗ tay rần rần. À, con đâu rồi?”

Cả căn phòng im phăng phắc. Bác sĩ đang ghi chép dừng tay, ngước lên nhìn anh bằng ánh mắt đầy khinh bỉ. Một y tá lạnh lùng nói:

“Nếu anh đến sớm hơn, có lẽ đã kịp ký giấy cam kết. Vợ anh đã một mình trải qua ca mổ cấp cứu, suýt mất cả mẹ lẫn con.”Anh tôi lúng túng, cố cười trừ:

“Thì… em vẫn ổn mà, đúng không?”

Mẹ tôi từ ngoài lao vào, gạt phắt tay anh:

“Ổn à? Nếu bác sĩ không giỏi thì giờ này hai mẹ con nó đã nằm dưới đất rồi! Cậu còn dám mở miệng nói ổn sao?”

Tôi nằm trên giường, ôm đứa bé còn đỏ hỏn trong lòng. Nhìn chồng với đôi mắt mệt mỏi, tôi không còn sức mà trách móc. Chỉ còn lại một khoảng trống lạnh lẽo, nặng nề, bao trùm lên cả căn phòng

Có thể bạn quan tâm

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đi công tác 1 tuần nên gửi con gái sang nhà ông nội nhưng hôm nào gọi về con cũng bảo sợ. Vừa xong việc tôi lập tức phi về đón ngay, bước vào nhà thì chết đứng khi thấy bố đang nằm trên sofa còn con gái tôi đang…

  Thấy tiếng người cười cười nói nói trong bếp, tôi lao vào xem thì bất ngờ. Tôi lấy chồng khá sớm, khi ấy mới 20 tuổi chưa có công ăn việc làm gì cả. Lấy chồng xong tôi sinh ngay 1 bé gái năm 21 tuổi và ở nhà chăm sóc con, cơm nước cho chồng suốt 3 năm liền. Trong khoảng thời gian ấy, tôi cũng khao khát được đi làm nhưng chồng không cho, anh nói một mình anh có thể gánh vác được kinh tế nên việc của người mẹ, người phụ nữ như tôi là chỉ cần an tâm ở nhà sinh đẻ và nuôi con. Vậy nên khi con lớn được 3 tuổi tôi sinh thêm 1 bé nữa để nuôi một thể. Cái gì cũng có cái giá của nó, trong khi tôi ngập đầu vào bỉm sữa, bếp núc, quần áo lúc nào cũng hôi rình, luộm thuộm thì chồng tôi bảnh bao, nước hoa thơm phức. Vậy nên chán nhau cũng là lẽ thường tình. Khi con lớn lên 5 tuổi cũng là lúc anh có người mới bên ngoài và về đòi ly hôn với tôi. Lúc đó trong người tôi không có một xu dính túi làm lại cuộc đời mới cảm thấy hối hận. Dẫu vậy thương con nhỏ còn bé quá mới chỉ 2 tuổi n...

Chính thức: Tạm biệt Hoàng Hường

  Trước những phát ngôn gây xúc phạm của bà Hoàng Thị Hường, Sở Văn hóa thể thao và du lịch tỉnh Hà Giang vừa có văn bản đề nghị xử lý. Trước đó, nữ doanh nhân cũng từng gây tranh cãi trên mạng xã hội vì có nhiều phát ngôn không chuẩn mực. Mới đây, nữ doanh nhân Hoàng Hường (Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Dược phẩm Hoàng Hường) vừa bị cơ quan chức năng tỉnh Hà Giang đề nghị xem xét, xử lý vì có phát ngôn xúc phạm đến món ăn truyền thống của đồng bào dân tộc. Nữ doanh nhân Hoàng Hường. Cụ thể, vào tháng 2/2023, bà Thào Thị Mua (trú tại xóm Chúng Pả A, xã Phó Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang) đã làm đơn phản ánh về việc doanh nhân Hoàng Hường lên mạng xã hội livestream nói mèn mén là cám lợn, là món ăn giải nghiệp. Theo phản ánh của bà Mua, trong phiên livestream ngày 6/2/2023 trên Tiktok, bà Hường đã có những lời nói xúc phạm lớn đến nhân phẩm và danh dự những người dân bán hàng và làm dịch vụ hoa cho du khách thuê chụp ảnh tại dốc Thẩm Mã (Hà Giang), gọi họ là “những kẻ ăn xin”. Do đó,...

Bồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

    Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ trách nhiệm với gia đình. Sau đó, Linh có thai và muốn tôi có trách nhiệm với cô ấy. Tôi cũng không từ chối, nhẫn nại chăm sóc Linh suốt thời gian mang bầu. Tới ngày nhân tình đi đẻ, tôi nói dối với vợ là đi công tác để đến chăm sóc cô ấy.             Tôi biết mình là tên đàn ông tham lam, ích kỷ. Dù tôi đã có vợ con nhưng khi thấy người yêu cũ yếu đuối ngã vào lòng mình, tôi đã đánh mất lý trí. Tôi từng có mối tình sâu đậm với Linh nhưng không có cái kết đẹp, cả hai chia tay trong tiếc nuối. Chúng tôi lần lượt lập gia đình. Tôi lấy vợ và sinh được hai con xinh xắn. Tôi không yêu vợ nhiều như từng yêu Linh, nhưng tôi cũng có tình cảm dành cho vợ. Khi Linh ly hôn chồng rồi quay về tìm tôi, tôi đã mềm lòng trước dáng vẻ yếu đuối của cô ấy một thân một mình nuôi con. Nhưng tôi cũng không muốn ly hôn vợ, cô ấy luôn là người vợ tốt. Tôi dùng dằng giữa hai mối quan hệ. Tôi vừa ở bên nhân tình vừa cố gắng giữ t...

Tôi trót dại nên m:ang th:ai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi 1 phong thư, chỉ với 3 dòng thư mà tôi ch:ết lặ:ng…

  Tôi trót dại nên mang thai lúc đi học, may mắn chị dâu họ lại hiếm muộn nên nhận con tôi làm con nuôi. 20 năm sau, ngày nó lên xe hoa về nhà chồng có gửi lại tôi một phong thư, chỉ với ba dòng thư mà tôi chết lặng… Tôi tên là Hà, năm nay đã 41 tuổi. Nếu ai nhìn vào cuộc sống hiện tại của tôi—một người phụ nữ độc thân, sống một mình trong căn nhà nhỏ cuối ngõ với một tiệm may đầm nhỏ ở thị xã—sẽ không thể hình dung rằng tôi từng trải qua một biến cố lớn đến vậy ở tuổi 17. Năm ấy, tôi đang học lớp 11. Tôi vốn là học sinh giỏi văn, hiền lành, ngoan ngoãn. Gia đình không khá giả nhưng bố mẹ thương tôi lắm. Mọi thứ sẽ vẫn yên bình nếu tôi không dại dột dấn thân vào một cuộc tình vụng trộm với anh Trung—người cùng xã, hơn tôi 5 tuổi, vừa đi nghĩa vụ về. Anh Trung không tệ. Anh từng là ước mơ đầu đời của tôi: cao ráo, có vẻ từng trải, lại ăn nói nhẹ nhàng. Những buổi tối trốn học thêm để gặp nhau, những lời hứa hẹn, tôi tin tất cả. Cho đến ngày tôi phát hiện mình trễ kinh gần 2 tháng. T...

Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến...

  Nhận nuôi đứa cháu mồ côi cả cha lẫn mẹ, tôi chật vật vì nhà cũng quá nghèo. Một nữ đại gia yêu cầu muốn nhận nuôi cháu tôi với giá 1 tỷ nhưng tôi từ chối. 1 hôm đang ăn cơm thì có người ập đến… Vợ tôi mới sinh được 2 con đã bỏ nhà đi biệt tăm mấy tháng nay (vợ tôi sinh đôi). Tôi phát hiện vợ tôi đang ở với một người đàn ông ở tỉnh khác. Vợ bỏ đi không có trách nhiệm với con, tôi phải làm gì? – Ảnh minh họa: NGỌC THÀNH Tôi và vợ có giấy đăng ký kết hôn và chưa ra tòa ly hôn. Tôi phải làm gì để vợ tôi phải có trách nhiệm với 2 con còn quá nhỏ? Một bạn đọc gửi câu hỏi tới  Tuổi Trẻ Online . – Luật sư Tào Văn Dũng (Đoàn luật sư TP.HCM) trả lời: Theo quy định tại điểm c, khoản 2, điều 5 Luật Hôn nhân gia đình năm 2014, một trong những hành vi bị cấm là: “Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ”. Trường hợp của gia đình anh là vợ chồng đã...